Viết cho chị

Hôm qua là ngày Phụ nữ Việt Nam. Với anh, vẫn thế, vẫn như mọi ngày. Vẫn sáng ngủ vật vã đến 9,10 giờ. Trưa vật vờ bên máy tính. Chiều vất vưởng trên trường. Tối vu vơ ngoài đường và đêm nằm trên giường suy nghĩ vớ vẩn... Đại khái thế... Hôm qua cũng là sinh nhật một người bạn, một người chị của anh. Với anh, có thể coi như một ngày đặc biệt. Ừ thì anh cũng chỉ nhắn tin chúc mừng sinh nhật, cũng chỉ là cái dấu mốc bắt đầu tuổi 20 - tuổi "ty" đầu tiên của chị. Và thêm vài ba cái "ty" nữa thôi là chị sẽ sang cái nửa dốc phía bên kia của cuộc đời. Nhưng những cái đấy khoan hãy nói, vì là còn xa, vì là tương lai còn ở phía trước... Hôm nay ngủ dậy, nhớ ra rằng đã hứa viết note cho chị, viết note về chị, viết tặng chị, viết linh tinh lan man làm quà nhân ngày sinh nhật chị, và nhân ngày 20/10... ^_^

Chị bằng tuổi anh. Hay nói đúng ra thì chị sinh sau anh 4 tháng. Anh cũng không nhớ bắt đầu gọi chị là Chị từ lúc nào. Và anh cũng không nhớ vì sao. Chỉ biết bây giờ, như một điều bình thường tất nhiên, anh gọi chị là chị...

Anh quen chị được 4 năm. Nói thân thiết gắn bó khăng khít cũng chẳng phải. Nhưng cũng không ít kỉ niệm...

Anh không dám nói mình hiểu nhiều về con người chị. Không dám nhận xét rằng chị là người như thế này thế này. Nên cũng chẳng biết viết gì nhiều...

Lớp 10, như anh đã nói trong một note nào đó, anh bước vào trường cấp 3 với cái sự hiên ngang đầu ngẩng cao. Trong số những cái hiên ngang ấy, có lẽ anh tự tin nhất vào khả năng viết lách của mình (hồi đấy anh nghĩ thế). Cho đến khi anh gặp chị. Và rồi từ đấy, 2 chị em thay nhau dẫn đầu lớp trong cái môn mà cả lớp không ai thèm học.

...

Chị đảm đang và tháo vát. Anh biết thế qua nhiều lần xem chị làm việc này việc kia. Hoạt động của lớp, từ việc nhỏ đến việc lớn, mua sắm chuẩn bị đồ đạc, tiệc tùng ăn chơi, hội trại sinh nhật... chẳng việc gì mà không có chị tham gia. Lớp có 4 đứa con gái mà làm việc hiệu quả hơn 40 đứa...

Mấy lần đi chơi, xem chị chuẩn bị đồ ăn, rồi nấu nướng, thấy chị thạo việc, biết phải làm gì, biết mọi người cần gì. Biết có chị lo lắng, chuẩn bị mấy thứ đấy, anh cũng yên tâm.

...

Nhưng chị hình như không phải tuýp con gái ướt át ủy mị (hay ít nhất là anh không thấy như thế). Anh luôn thấy chị bản lĩnh và vững vàng. Dù là nhiều khi vào facebook của chị anh hay gặp mấy câu than thở mệt mỏi. Nhưng không hiểu sao anh luôn nghĩ về chị như một người chị cững rắn và mạnh mẽ... Ừ thì chỉ là cảm nhận của anh vậy thôi ^^ Dù sao chị cũng là con gái, cũng nhiều lúc yếu lòng, cũng cần được yêu thương chăm sóc. Cũng cần một vòng tay... Có lẽ thế...

...

21 tháng 10, ngày đầu tiên tuổi 20 của chị, muốn viết gì đấy vui vui tặng cho chị, về tương lai, cuộc sống và những gì đẹp đẽ nhất. Chẳng hiểu sao lại kể lể vẩn vơ. Viết được vài dòng lại ngồi lặng lặng nghe một bản ghita thật dài... Dù thế nào cũng mong chị cười thật tươi khi đọc note này >:D< Quý chị nhiều nhiều :X

 

Hà Nội, ngày 21 tháng 10 năm 2011

Lạc Rang

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Những chuyện vụn vặt

Nhật ký nghỉ hè 2.2

Sống có nguyên tắc