Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 8, 2012

[Nhạc thiếu nhi lời người lớn] Tại em hết

Hình ảnh
Tình hình là mồm mình vẫn đang cười toe toét chưa ngậm được lại sau khi đọc bài này của một người bạn :"> Giờ mới biết nhạc thiếu nhi xong ghép lời tình yêu vào nghe cũng dễ thương phết ;))  Ngày xưa mình cũng thích "Năm ngón tay ngoan", có đợt để thành nhạc chờ nữa chứ. Tập hát nào mọi người :X    Tại em hết!! tặng Bão nhạc: ăn cắp bài “Năm ngón tay ngoan” :P lời: mxtd chế :D   Tại vì em cũng dễ thương Làm tôi bỗng như chợt vấn vương Tại vì em môi hé cười Làm tôi thấy như tim buồn hơn...   Tại vì em, nắng với mưa Chợt đi, đến như đùa thế thôi... Tại vì em mang gió trời Thả mây trắng phiêu du hồn tôi...   Tại vì em cất bước chân Về nơi ấy xa tầm mắt tôi! Còn mình tôi, tôi ngóng đợi Nào ai biết cho đâu người ơi?   Nụ cười em vẫn cứ tươi, Dành cho biết bao người khác tôi! Còn riêng tôi, em hững hờ Mặc chân bước theo sau ngẩn ngơ...   1... 2... 3... phút cách xa Mà như đã qua nhiều tháng năm Đầy buồn vui, bao nỗi lòng Ngày thao thức hay đêm chờ mo...

Vài dòng linh tinh trước khi ngủ

Hình ảnh
Chơi lâu, nhớ quê về thăm nhà, Đường xa, người vắng, bóng chiều tà. Một dãy lau cao làn gió chạy, Mấy cây thưa lá sắc vàng pha. Ngoài xe trơ một đống đất đỏ, Hang hốc đùn trên đám cỏ gà. Người nằm dưới mả, ai ai đó, Biết có quê đây, hay vùng xa? Hay là thuở trước kẻ cung đao, Hám đạn, liều tên, quyết mũi dao. Cửa nhà xa cách, vợ con khuất, Da ngựa gói bỏ lâu ngày cao? Hay là thuở trước kẻ văn chương, Chen hội công danh nhỡ lạc đường. Tài cao, phận thấp, chí khí uất, Giang hồ mê chơi, quên quê hương? Hay là thuở trước khách hồng nhan, Sắc sảo khôn ngoan trời đất ghen. Phong trần xui gặp bước lưu lạc, Đầu xanh theo một chuyến xuân tàn? Hay là thuở trước khách phong lưu, Vợ con đàn hạc, đề huề theo. Quan san xa lạ, đường lối khó, Ma thiêng nước độc, phong sương nhiều? Hay là thuở trước bậc tài danh, Đôi đôi lứa lứa cũng linh tinh. Giận duyên tủi phận hờn ân ái, Đất khách nhờ chôn một khối tình? Suối vàng sâu thẳm biết là ai, Mả cũ không ai kẻ đoái hoài. Trải bao ngày tháng trơ trơ đó, Mưa...

Mấy trò hồi bé

Hình ảnh
Hôm nay mưa chẳng đi đâu được, mình ngồi nhà dính mặt vào màn hình máy tính (cũng may là lúc buổi chiều có quét  dọn lau qua được cái nhà, kể cũng coi như làm được một việc có ích). Tối qua lượn lờ ra ngoài quảng trường Ba Đình xem người ta hạ cờ, nói chung là vui, mặc dù thường mình đi với con gái mình thích những chỗ tối tăm mù mịt cơ, ngoài quảng trường thì lúc nào cũng sáng… Chắc do ngoài quảng trường sáng quá nên chủ yếu toàn thấy các cụ già với các gia đình có con nhỏ ra đây đi dạo, ít thấy đôi nam thanh nữ tú nào. Ngoài quảng trường rất là nhiều trẻ con, lứa tầm 5,6 tuổi cũng nhiều mà lứa nhỏ hơn một tí cũng nhiều, nhìn chúng nó chạy nhảy tung tăng vui phết. Tự dưng muốn viết cái gì đấy về hồi còn bé. Xong tối về lại cắm mặt vào máy tính làm những việc vô nghĩa thế là quên xừ mất… Hôm nay tình cờ đọc được mấy dòng chia sẻ trên mạng thế này : Mình đọc "Tuổi thơ dữ dội" của Phùng Quán nhớ được câu: "Những hành động anh hùng, những tình cảm cao cả, những sự tích phi ...

Hành hương về miền đất Phật

Hình ảnh
“Trăm năm tích đức tu hành Chưa về Yên Tử chưa thành quả tu…” Quê tôi người ta vẫn hay nói về chùa Yên Tử với hai câu thơ như vậy. Người ta cũng nói chùa Yên Tử thiêng lắm, ai đi hội chùa 3 năm liên tiếp thì cầu được ước thấy. Bản thân tôi đi Yên Tử không ít lần, cầu được ước thấy hay không cũng chưa dám khẳng định, song mỗi lần leo lên ngọn núi ấy, dù mệt nhọc đến đâu, cũng thấy lòng thanh thản lạ… Núi Yên Tử là một ngọn núi thuộc dãy núi Đông Triều   thuộc vùng đông bắc Tổ quốc. Vốn là một thắng cảnh thiên nhiên, ngọn Yên Tử còn lưu giữ nhiều di tích lịch sử với mệnh danh "đất tổ Phật giáo Việt Nam ". Trên đỉnh núi thường có mây bao phủ nên ngày trước có tên gọi là Bạch Vân sơn. Về tên gọi Yên Tử, tôi được nghe nhiều câu chuyện khác nhau, nhưng phổ biến nhất là chuyện về một thầy thuốc tên An Kỳ Sinh (hay Yên Kỳ Sinh) tu hành trên núi Bạch Vân, ngày ngày ông hái thuốc chữa bệnh cứu người, khi ông mất hóa thành một pho tượng đá, từ đó mọi người gọi tên núi là Yên Tử. N...

[Thơ thẩn] Có lẽ nào ta đã trưởng thành hơn

Hình ảnh
Có lẽ nào ta đã trưởng thành hơn Khi từ lâu nước mắt chỉ rơi lúc ngáp dài ngáp ngắn Sóng gió đi qua ta vẫn thấy lòng phẳng lặng Phút chốc nói cười rồi cảm xúc lại sạch trơn…   Có lẽ nào ta đã trưởng thành hơn Khi bờ vai ta có người dựa vào mà khóc Những vui buồn, lo âu, những thăng trầm, khó nhọc Ta chẳng gánh nổi của ta, ta lại gánh cho người…   Có lẽ nào ta đã trưởng thành hơn Khi tay chẳng run run lúc nắm tay một người con gái Ánh mắt ngày nào giờ chẳng còn e ngại Chẳng hờn, chẳng giận, chẳng chờ mong…   Có lẽ nào ta đã trưởng thành hơn Khi trò chơi vợ chồng ta giỏi hơn tình yêu thật Và biết đâu giữa dòng đời tấp nập Ta trưởng thành – ta bỏ lỡ một tình yêu…   Ta trưởng thành hơn được bao nhiêu ? Khi tương lai mịt mờ mỗi ngày gần thêm một chút Mỗi tháng, mỗi tuần, mỗi giờ, mỗi phút, Ta chẳng trưởng thành, ta chỉ già đi…   Hà Nội, đêm 31 tháng 7, sáng 1 tháng 8 năm 2012 Lạc Rang